"Hắn muốn chuyển nhà?"
"Đang yên đang lành tại sao phải chuyển nhà?"
"Có phải là hắn ghét ta và không muốn sống đối diện với ta nữa phải không?"
"Là bởi vì ta ăn quá nhiều sao? Hay là bởi vì ta không thể mang đến trợ giúp cho hắn? Nhưng ta chỉ là một cô gái yếu đuối, ta có thể giúp gì được cho Vương Đào trong tận thế..."
Trong chớp nhoáng này, tâm lý Đinh Vũ Cầm như rơi vào trong cuộc khủng hoảng.
Hiện tại cô phải nhờ đến sự giúp đỡ của Vương Đào để tồn tại, nếu không có Vương Đào, cô chắc chắn sẽ chết!
Cô vẫn còn rất trẻ và cô không muốn chết a!
"Ừm, chuyển nhà, chuyển nhà ngay bây giờ."
Vương Đào gật gật đầu nói.
Trước đó hắn sẽ không ra khỏi căn hộ của mình vì lũ zombie ở trong tòa nhà số 4 này chưa được dọn dẹp sạch sẽ, hắn sợ có tình huống ngoài ý muốn, trời quá tối vậy quá nguy hiểm.
Nhưng bây giờ zombie đều đã được dọn dẹp sạch sẽ, vậy việc hắn làm một số việc vào ban đêm cũng sẽ không sao cả.
Vương Đào không chỉ muốn chuyển toàn bộ vật tư đến căn hộ 602, mà còn muốn chuyển những bồn rau hẹ kia lên mái nhà.
Rõ ràng trồng chúng ở trên mái nhà tốt hơn là trồng ở ban công.
Hắn dự định tháo dỡ một số đồ dùng trong nhà, lợi dụng giàn phơi quần áo làm bằng ống thép được hàn trên mái nhà làm thành một nhà kho đơn giản trên mái nhà để chứa máy phát điện diesel, dù sao thì mùi quá nồng không thể để ở bên trong nhà được...
Nói là chuyển nhà, thật ra thì cũng không có quá nhiều thứ.
Tất cả những thứ tạm thời chưa dùng đến đều để lại ở bên trong căn hộ 501 là được, Vương Đào chỉ mang theo vật dụng hàng ngày, dụng cụ rèn luyện, máy phát điện và lương thực.
Về phần những đồ dùng trong nhà khác như giường chẳng hạn, trực tiếp dùng giường ở trên căn hộ 602 là được rồi, Vương Đào không mắc chứng thích sạch sẽ, hàng secondhand cũng có thể dùng.
Đinh Vũ Cầm nhìn Vương Đào di chuyển từng túi lương thực lên trên tầng trên, này lập tức khiến cô có cảm giác bị bỏ rơi...
Hai giờ sau.
"Chị dâu ngươi trở về ngủ đi, việc còn lại để ta làm là được rồi."
Vương Đào có hơi không vừa ý khoát tay nói.
Đinh Vũ Cầm quá yếu, hiệu quả công việc quá thấp, nếu hai người làm với nhau mà nói, cô ta có đôi khi sẽ còn làm trở ngại chứ không giúp được gì.
"Nha..."
Sau khi Đinh Vũ Cầm rời đi, Vương Đào lại bận bịu đến nửa đêm, cuối cùng cũng sắp xếp bố trí xong ngôi nhà mới của mình.
Sau dó hắn không nghỉ ngơi mà cầm ống nhòm đi lên mái nhà.
Thời tiết tối nay rất đẹp, bầu trời đầy sao.
"Zombie ban đêm hoạt động mạnh như vậy, cũng không biết thực lực của chúng có tăng lên hay không..."
Vương Đào có loại xung động muốn so tay với zombie vào buổi tối một chút, đương nhiên, này chẳng qua chỉ là xung động mà thôi, hắn bây giờ chắc chắn sẽ không đi làm như thế.
Vương Đào mang theo một chiếc khăn lông khô, thấm đẫm rượu trắng (đế) vào, sau đó đi đến mép mái nhà, dùng bật lửa đốt chiếc khăn.
Nhìn chiếc khăn nhanh chóng bị cháy, Vương Đào lập tức vứt nó đi.
Chiếc khăn rực lửa lắc lư bay xuống phía trên đường phố, rơi xuống giữa mấy con zombie.
Nhìn thấy ánh sáng, zombie lập tức chạy tới, nhưng sau khi cảm nhận được sức nóng của ngọn lửa, những con zombie ở xung quanh lập tức lùi lại vài bước, có một con zombie nóng lòng nhìn chằm chằm vào ngọn lửa, còn những con zombie khác thì bỏ đi.
Đợi đến sau khi chiếc khăn bị cháy hết, con zombie kia quơ tay tới, đợi một lúc ở chỗ tro tàn, thấy không có phát hiện gì thì cũng rời đi.
Vương Đào trên mái nhà có thể nhìn toàn cảnh tất cả những điều này.
Sau đó hắn lại thử nghiệm một lần nữa, lần này không phải là khăn mặt mà bằng một thanh gỗ dày.
Sau khi đốt thanh gỗ, Vương Đào ném nó ra xa.
Ba ——
Tiếng gậy gỗ rơi xuống đất thu hút vài con zombie, nhưng sau khi cảm nhận được ánh lửa, chúng đều bỏ đi, cuối cùng chỉ còn lại hai con zombie, đứng từ xa nhìn chằm chằm vào thanh gỗ đang cháy.
Thanh gỗ cháy trong khoảng thời gian tương đối lâu, một lúc sau, hai con zombie kia cũng không chờ thêm nữa, vặn vẹo thân thể rồi bỏ đi.
Vương Đào cảm thấy có chút hưng phấn khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
"Nếu như tạo thành một bức tường kín lửa xung quanh tiểu khu, vậy chẳng phải zombie sẽ không muốn tới đây nữa sao? Như vậy nơi đây ít nhất sẽ là một căn cứ sống sót nhỏ tương đối an toàn!"
Đương nhiên, Vương Đào chắc chắn sẽ không làm điều như vậy, bởi vì vị trí của tiểu khu này không được tốt cho lắm, không có tường lớn bao quanh, gần đây cũng không có tài nguyên tốt nào.
Bản thân hắn cũng không có ý định ở lại đây lâu dài, cũng không cần cân nhắc việc dựng lên một căn cứ nhỏ dành cho người sống sót, nhưng ngược lại có thể chế tạo tòa nhà này trở thành một căn cứ tạm thời ...
Ngày hôm sau.
Vương Đào tỉnh dậy trên chiếc giường lớn trong căn hộ 602.
Còn chưa kịp đi rửa mặt thì đã nghe thấy tiếng gõ cửa truyền đến từ bên ngoài.
Mở cửa ra chính là Đinh Vũ Cầm, cô ta là theo giờ mà đến.
"Vương Đào, ta, ta tới làm bữa sáng cho ngươi."
Cách ăn mặc của Đinh Vũ Cầm hôm nay khác hẳn trước đây, mặc đều là đồ mặc ở nhà.
Mái tóc dài màu đen xõa trên vai, một chiếc băng đô nơ hình con bướm gài trên đầu, trên người mặc một chiếc váy ngắn hai dây màu tím sậm, làm nổi bật hoàn hảo dáng người hồ lô xinh đẹp của cô ấy.
Nhưng thu hút nhất là đôi chân dài đẹp tròn trịa trắng như tuyết và đôi bàn chân mượt mà đeo chiếc dép xăng đan, để cho người ta có loại cảm giác xung động muốn 'trêu đùa'.
Vương Đào vừa rời khỏi giường, nhìn thấy Đinh Vũ Cầm ăn mặc như thế này, trong lòng đột nhiên bùng lên một ngọn lửa vô danh.
Nhưng tính tự kiềm chế của hắn không phải dùng để trưng cho đẹp, dù sao trên trường quay có rất nhiều người đẹp đóng phim, nếu không có chút tự kiềm chế nào vậy sẽ tự biến mình thành kẻ xấu.
Vương Đào nhìn Đinh Vũ Cầm mấy lần với ánh mắt tán thưởng, lúc này mới mở cửa ra.
"Ừm, chị dâu vào đi."
Thân hình có chút cứng ngắc của Đinh Vũ Cầm ở sau khi nghe được lời nói của Vương Đào thì cũng thở dài một hơi, cô sợ sau khi Vương Đào chuyển nhà thì không cần cô nấu cơm nữa.
"Đúng rồi, bữa sáng hôm nay làm nhiều một chút."
Vương Đào đột nhiên dừng bước lại, Đinh Vũ Cầm cúi đầu đi không có để ý đột nhiên đụng phải Vương Đào.
"A!"
Cảm nhận được sự mềm mại phía sau, Vương Đào như một quý ông quay người sang một bên để né tránh và để cho Đinh Vũ Cầm đi trước.
"Chị dâu cần phải nhìn đường mà đi a!"
Khuôm mặt nhỏ của Đinh Vũ Cầm đỏ lên, nhỏ giọng ừ một tiếng.
Cô cảm thấy vừa rồi Vương Đào là cố ý làm như vậy, nhưng cô không có bằng chứng.
Sau khi nhìn Đinh Vũ Cầm lắc mông đi vào bếp, Vương Đào đi vào nhà vệ sinh, sau đó đến khu tập thể dục, bắt đầu rèn luyện, thuận tiện dập tắt ngọn lửa hừng hực trong lòng.
Một giờ sau, Đinh Vũ Cầm làm ra cả bàn đầy các món ăn rồi gọi Vương Đào ăn cơm.
Vương Đào đã yêu cầu cô nấu nhiều một chút, cô tự nhiên sẽ làm theo, cô ta biết lượng cơm ăn vào của Vương Đào, những thức ăn này cũng không nhiều.
"Chị dâu ngươi cũng ngồi xuống ăn cùng nhau đi."
Đinh Vũ Cầm đang muốn tìm cái cớ để ở lại, sau khi nghe được lời của Vương Đào thì lập tức vui mừng ra mặt, vội vàng nói cảm ơn.
"Cảm ơn!"
Các bữa ăn của cô mà Vương Đào phụ trách thường đều là bữa trưa, chẳng lẽ bữa sáng này chính là thưởng thêm ngoài định mức sao?
Nhưng lời nói tiếp theo của Vương Đào lại khiến cho Đinh Vũ Cầm biết mình đã suy nghĩ quá nhiều.
"Lát nữa ta sẽ đi ra ngoài một chuyến, đi ra ngoài tiểu khu, chị dâu ngươi ở trong căn hộ của ngươi đừng có chạy lung tung là được."
"A? Ngươi muốn rời khỏi tiểu khu sao?"
Cô vô thức có chút giật mình, cô ngay cả việc ra khỏi cửa phòng thôi trong lòng cũng đã run sợ, Vương Đào lại muốn ra khỏi tiểu khu? Bên ngoài có rất nhiều zombie a! Chẳng lẽ ... Vương Đào muốn đi tìm căn cứ người sống sót? Nhưng Vương Đào còn chưa đồng ý mang theo cô đi cùng a!
Chẳng trách mời cô ăn sáng, còn bảo nấu nhiều món ăn như vậy, hóa ra lại là bữa cơm chia tay!
Đinh Vũ Cầm lập tức trở nên lo lắng.
Cô vô ý thức bắt lấy tay của Vương Đào, trên mặt là vẻ mặt cầu xin.
"Chuyện này, Vương Đào, ngươi, ngươi đừng bỏ chị dâu lại có được hay không, mang chị dâu đi cùng đi, van ngươi ..."
Vương Đào đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó khi nhìn thấy khuôn mặt của Đinh Vũ Cầm thì biết cô có thể là đã hiểu nhầm.
Thế là hắn bình thản nói:
"Bên ngoài quá nguy hiểm, chị dâu vẫn là ở trong nhà đi, ta sẽ để lại cho ngươi một chút đồ ăn."
P/S: click nút ta thích nào ^^, chương 1